Welcome To Talentnetwork

Join Our Talent Network

Talent Network là gì?

Gia nhập Talent Network của chúng tôi sẽ giúp bạn nâng cao khả năng tìm kiếm việc làm. Cho dù bạn ứng tuyển một công việc nào đó hoặc đơn giản là cập nhật thông tin của mình, chúng tôi cũng luôn mong muốn được kết nối cùng bạn.

Vì sao bạn nên gia nhập Talent Network?

  • Nhận thông báo việc làm mới phù hợp với sự quan tâm của bạn
  • Cập nhật các thông tin mới nhất về công ty
  • Chia sẻ cơ hội việc làm với gia đình, bạn bè thông qua mạng xã hội hoặc email

Hãy gia nhập Talent Network của chúng tôi ngay hôm nay!

Gặp gỡ chú Thắng lái xe – “cây đa cây đề” nhà BIM

10 năm không có ngày nghỉ phép

Trước khi vào BIM, chú Nguyễn Duy Thắng từng làm lái xe cho cơ quan nhà nước ngành khoa học, khí tượng thủy văn ở Hải Phòng. Tuổi trẻ xông pha, chú đã từng lái xe đi khắp đó đây, từ nông thôn, thành thị đến cả những vùng rừng núi cheo leo, luyện tay lái dẻo dai trên từng cung đường đổ đèo đầy thử thách.

Là con một trong gia đình nên chú Thắng không phải đi bộ đội. Năm 1971, vì thích lái xe quá, chú đã tự “khai gian”, tăng tuổi lên để đi học lái xe và đi làm. “Chú thích lái xe lắm, thích được đi đây đi đó, được ngắm nhiều cảnh đẹp trên đường, được đi nhiều nơi, “đi một ngày đàng học một sàng khôn”, nhiều cái mình được mở mang. Giờ chú vẫn mê lái!” – chú Thắng chia sẻ.

Chú Nguyễn Duy Thắng, nhân viên lái xe văn phòng chi nhánh Quảng Ninh đã gắn bó với nhà BIM gần 28 năm.

Năm 1995, chú bắt đầu nhen nhóm ý định bỏ Hải Phòng về gần nhà công tác vì con còn bé, lại đang đi học, vợ con cần có trụ cột gia đình bên cạnh. Tình cờ thấy khách sạn đang xây móng gần nhà có tuyển dụng nhân viên lái xe, chú Thắng “vô tư” nộp đơn. Dự án đang thi công ấy sau này chính là Khách sạn Halong Plaza – dấu ấn đầu tiên của tập đoàn tại Quảng Ninh.

Khi nhân sự thông báo lịch phỏng vấn, chú phấn khởi từ Hải Phòng trở về Bãi Cháy. Chú vẫn nhớ như in đích thân Chủ tịch HĐQT Đoàn Quốc Việt khi ấy mới từ Ba Lan về phỏng vấn. Sự mộc mạc cùng với kỹ năng, kinh nghiệm lái xe “trèo đèo lội suối” và phong thái điềm tĩnh, tin cậy đã giúp chú lấy được lòng tin của lãnh đạo công ty ngay từ những ngày đầu gặp  mặt.

Tháng 5/1995, chú chính thức gia nhập nhà BIM, trở thành lái xe riêng cho sếp Việt (tên thân mật chú gọi Chủ tịch HĐQT Đoàn Quốc Việt), cùng sếp Việt đi trên mọi nẻo đường, bắt đầu hành trình xây dựng những dự án mới từ Quảng Ninh đến Hà Nội.

Ngày chú Nguyễn Duy Thắng mới vào làm, văn phòng Quảng Ninh còn khá ít người, “một mâm thì thiếu, hai mâm thì thừa”. Số nhân viên đếm trên đầu ngón tay, đây cũng là lớp BIMer đầu tiên xây dựng nên nhà BIM.

Giai đoạn khởi đầu gian nan, nhiều dự án khởi động, chú đi liên tục ròng rã suốt ngày, lái xe xuyên ngày xuyên đêm từ Hạ Long, Quảng Ninh đi tới các khu nuôi, lên dự án Fraser Suites Hà Nội hay đi Hải Phòng… “Ngày ấy chú khỏe lắm, tuổi còn trẻ, chú không biết ốm đau bệnh tật bao giờ, đi say mê, không thấy mỏi mệt, không biết tới chủ nhật hay ngày lễ, chục năm đầu mới vào làm, chú không nghỉ phép ngày nào. Có những tháng chú chỉ được 3 bữa cơm ở nhà, không phải là 3 ngày nhé! Chục năm đầu đó, chỉ có một mình chú ròng rã trên đường với sếp Việt” – chú Thắng nhớ lại.

Lái xe không phải là công việc đơn giản, chỉ cần có bằng là lên xe lái. Những khó khăn của nghề thì chỉ người trong nghề mới hiểu. Mỗi ngày trên đường là vất vả, là nguy hiểm, là căng thẳng đầu óc, tập trung cao độ trong mọi điều kiện thời tiết, đối phó với mọi tình huống bất ngờ khi lưu thông… Bên cạnh những khó khăn chung đó, lái xe riêng cho sếp còn phải luôn đúng giờ, rất bận rộn và chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo… Chú tâm sự “Đức tính cần nhất của một tài xế là phải kiên nhẫn, có sức khỏe tốt, kỹ năng lái xe tốt, đầu óc tỉnh táo và bình tĩnh trước mọi tình huống!”

Lái xe bằng tất cả đam mê và trách nhiệm

Khi được hỏi động lực nào khiến chú có thể lái xe nhiều như vậy và gắn bó với nghề lâu như thế, ngay cả hiện tại, khi đã đến tuổi nghỉ ngơi, chú vẫn thích lái xe, chưa muốn về, chú cười “Chú cũng chẳng biết tại sao nữa!”. Nhưng trong từng câu chuyện, từng lời nói khi chú kể về các chuyến đi, những kỷ niệm ngày xưa với ánh mắt lấp lánh rạng ngời… có thể thấy rất rõ đam mê lái xe đã ngấm vào máu thịt con người chú. Lái xe với chú như hít thở hằng ngày, như hút một điếu thuốc, quen thuộc và không thể thiếu.

Với chú Thắng, đức tính cần nhất của một tài xế là phải kiên nhẫn và có sức khỏe tốt.

Trong suốt 28 năm lái xe, chỉ có một lần duy nhất chú bị hỏng xe. Chú khoe: “Xe sếp Việt toàn xe tốt lắm”, có đúng một lần xe chú đi từ Hà Nội về Quảng Ninh bị hỏng bó phanh, không chạy được nữa. Trời khi ấy nắng to, sếp Việt đề nghị gọi lái xe từ Hà Nội xuống tiếp tục chở đi công việc, còn chú Thắng sẽ gọi thợ sửa xe về sau. May mắn được đào tạo bài bản 18 tháng, những lỗi hỏng xe thông thường đối với chú không quá khó, không nề hà, chú hì hụi lấy đồ nghề tháo ra, sửa và lắp lại, xe đi lại bình thường và sếp cũng không cần gọi xe từ Hà Nội về đón nữa.

Làm lái xe riêng nhưng khi sếp đi công tác, chú được phân công lái xe phục vụ khách hàng, người tài xế lâu năm ấy vẫn luôn hoàn thành nhiệm vụ, lái xe an toàn, đi đến nơi về đến chốn, không để khách hàng phải phản ánh hay phàn nàn bất cứ điều gì.

Năm 2008, công ty bắt đầu có thêm một lái xe thay đổi, một tháng chú chia nửa thời gian ở Hà Nội và nửa thời gian ở Quảng Ninh, liên tục chạy xe không ngừng nghỉ.

Xa nhà cả năm, chỉ đến Tết Nguyên đán là chú có thời gian dành cho gia đình. Ấy vậy mà năm nào cũng phải 30 Tết, sớm nhất là tối 29 Tết chú mới xong việc để bắt xe về quê. Có những năm muộn quá, hết xe khách về quê, sếp Việt không ngần ngại đưa xe để chú đi xe công ty về kịp đón giao thừa đêm 30, sau Tết lại lên Hà Nội.

Ngày 26/10/2015 là chuyến đi Tây Bắc cuối cùng chú được phục vụ sếp Việt trước khi về hẳn văn phòng Cái Dăm, gác lại những năm tháng đi đi về về giữa Hà Nội và Quảng Ninh. Chú được về gần nhà, làm việc theo giờ hành chính và lái xe đưa nhân viên đi công tác. Được về gần như mong muốn nhưng khép lại quãng thời gian gắn bó với người bạn xưng “ông – tôi” lâu năm cũng khiến chú lưu luyến mà nhớ mãi mốc thời gian ấy. Bao nhiêu năm cùng nhau đi trên những cung đường quen thuộc, qua câu chuyện của chú Thắng, sếp Việt không chỉ là một người tài giỏi, thông tuệ, mà còn là một người bạn gần gũi, thân thuộc, chia sẻ những câu chuyện cuộc sống ngoài công việc.

Chạy xe qua từng chặng đường phát triển của BIM

Gắn bó từ những ngày đầu, lại là lứa nhân viên đầu tiên của nhà BIM, chứng kiến bao đổi thay từ một vùng đất hoang sơ thành khu phức hợp sôi động như ngày nay, từ số lượng nhân viên nhà BIM đếm trên đầu ngón tay đến lúc lên hàng nghìn người, chú chia sẻ: “Thay đổi nhiều lắm, đúng là một trời một vực ấy chứ!

Chú vẫn nhớ như in tuần tự các dự án được xây dựng của nhà BIM, từ dự án đầu tiên khách sạn Halong Plaza đi vào hoạt động năm 1997 đến các dự án tiếp theo tại Quảng Ninh như khu nuôi tôm Minh Thành đi vào hoạt động năm 2001; khánh thành đường bao biển Hùng Thắng (đường Hoàng Quốc Việt) năm 2003; khai trương khu căn hộ cho thuê Fraser Suites và Trung tâm thương mại Syrena tại Hà Nội năm 2008; khu nuôi hàu Vân Đồn đi vào hoạt động năm 2008…

Gắn bó từ lúc những dự án, công trình đó vẫn chỉ là những vùng đất sình lầy, đất cát hoang vắng nằm sát biển, chú và những đồng nghiệp khác còn phải lội bùn làm lễ khởi công tại Cái Dăm, xe ô tô đến các khu nuôi tôm bị sa lầy, phải lội bì bõm khắc phục…Những ngày tháng khó khăn ấy giờ nhớ lại, chú vẫn cảm thấy bồi hồi.

Chú ví von: “Trước kia sống ở khu vực Bãi Cháy, Hạ Long thấy bình thường lắm, nhưng giờ chú cảm thấy có vẻ cũng “oai” hơn, như kiểu Hà Tây xưa lên Hà Nội ấy! Tự hào lắm chứ, đi đâu cũng khoe ấy, tự hào hơn nữa vì làm trong một Tập đoàn góp phần thay đổi vùng đất ấy!”

Với nhiệm vụ lái xe cho sếp, chú đã theo chân lãnh đạo “chạy đi chạy lại, chỗ nọ chỗ kia”, bon bon trên các cung đường quen thuộc từ Quảng Ninh lên Hà Nội và ngược lại. Tự nhận là một nhân viên lái xe vô cùng bình thường, nhỏ bé của nhà BIM nhưng không phải BIMer nào cũng được như chú, vinh dự chứng kiến những đổi thay trong chiều dài lịch sử hình thành của Tập đoàn.

Chú Thắng cũng như bao lái xe khác của nhà BIM vẫn không quản ngày đêm, vững vàng tay lái trên những con đường, phục vụ Ban Lãnh đạo và BIMer.

Tập đoàn từ chỗ chỉ có vài nhân viên đã lớn mạnh đến hơn 5,000 người, từ đội lái xe Hà Nội- Quảng Ninh chỉ có 2 người thay phiên nhau đến thời điểm hiện tại đã có tổng 15 nhân viên lái xe ở Hà Nội và văn phòng Quảng Ninh, gần 20 tài xế trên khắp các chi nhánh, những bác tài giống như chú Thắng vẫn ngày đêm âm thầm ngồi sau vô lăng, vững vàng trên những con đường, phục vụ Ban Lãnh đạo và anh em nhà BIM, không quản ngày đêm, có khi về đến nhà 1-2h sáng nhưng hôm sau vẫn sẵn sàng tiếp tục lên đường.

Chú Thắng cứ mải miết chạy xe trên những cung đường mà chưa một lần nghĩ gì đến chế độ đãi ngộ hay những quyền lợi khác. Khi được hỏi điều gì khiến chú gắn bó với nhà BIM lâu như vậy, có phải chế độ đãi ngộ từ Tập đoàn tốt hay không? Chú Thắng bật cười: “Chú chưa bao giờ nghĩ đến điều đó luôn, chế độ của chú theo chế độ chung của công ty. Mình cứ làm tốt đi đã, giao việc gì chú làm hết. Chú cũng chẳng biết tại sao nữa”. Chú gắn bó vì sếp tốt, vì mọi người quý mến nhau và được làm công việc mình yêu thích, đơn giản vậy thôi.

Kết thúc cuộc trò chuyện, khi hỏi xin ảnh để đưa vào bài viết, chú cười xòa, “chú không có cái ảnh nào cả, mà không cần ảnh đâu, cứ nói ông Thắng lái xe Quảng Ninh thì chắc chỉ có mình chú thôi!”.

Dù tự nhận “Chú chẳng biết làm gì cả, chỉ biết lái xe thôi” - nhưng ai cũng nể phục chú Thắng. Bên cạnh tay lái vững vàng, kỹ năng thành thạo còn cần một đầu óc luôn tỉnh táo và sự kiên nhẫn đáng khâm phục… Trong những nhân viên mẫn cán như chú luôn có một trái tim giàu nhiệt huyết, chăm chỉ, đam mê làm việc, không cần ghi công, không cần đao to búa lớn, chỉ mong góp phần nhỏ bé xây dựng nhà BIM ngày càng lớn mạnh.

Kết nối với BimGroup

 

Cảm ơn bạn gia nhập mạng lưới nhân tài của chúng tôi,

Bằng cách tham gia mạng lưới nhân tài của chúng tôi, bạn chưa thực sự ứng tuyển vào các vị trí tuyển dụng.

Hãy ứng tuyển ngay để trở thành ứng viên sáng giá cho vị trí tuyển dụng của chúng tôi hoặc tiếp tục cập nhật hồ sơ.